Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2012

TẬP LÀM VĂN - LÊ NGỌC THUẬN



Nhập đề
Vốn hư hỏng từ trong bụng mẹ
Ta lớn lên lộn xộn trầm trây
Đi lung tung không nghề chẳng nghiệp
Đến bây giờ râu tóc bạc phơ

Thân bài
Thơ không rung động bằng thiên hạ
Yêu không đàng hoàng như Vương phi
Chắc đời ta đầy những ổ gà
Nên chi tình nhấp nhô trầy trụa

Kết luận
Làm sếp thì ta không có tài
Lính – ta lại không làm được
Đành sống theo kiểu dỡ hoi
Với tháng năm bập bùng khói lửa

Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2012

NGOÀI HUẾ - TRẦN DZẠ LỮ

               NGOÀI HUẾ


                          Không phải Huế đó mới là chuyện lạ
                          Bởi dạ, thưa răng quá đổi ngọt ngào
                          Nghe một lần là mãi mãi về sau
                          Anh cứ nhớ giọng em như giọng mạ!

                          Ui chao ơi! Em cũng gầy na
                           Tôn Nữ xưa qua mấy cửa Hoàng Thành
                           Anh kiêu bạc cũng nghe chừng rất nhớ
                           Dấu ai về ,bay màu áo thiên thanh…

                           Con-đường-vương-phi cũng hóa ra hiền
                            Khi gió thổi qua lòng anh bối rối
                            Không phải Huế mà răng em lại nối
                            Câu Nam Bình khin khít điệu nam Ai ?

                             Không phải Huế răng em lại trang đài
                             Qua Gia Hội để chiều anh tở mở?
                             Giòng sông Hương lặng lờ mà cắc cớ
                             Soi rất xanh dấu ái thuở em về!

                             Không phải Huế mà em gọi bên tê
                             Là Vỹ Dạ mùa trăng lênh láng nhớ
                             Dây trầu cũ cuộn vào thân cau đó
                             Xuân nay hồng, môi đỏ nụ tình quê …

                              Không phải Huế mà em rất Huế
                              Ngọt bân ni bên nớ đến nao lòng
                              Tháng giêng ngon, đậu vào tim tử tế
                              Thương nhau rồi em hẹn với anh không ?

                               Trần Dzạ Lữ
                            ( SàiGòn, 12.12.2012 )

Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2012

NGỠ - HOÀNG THỊ THIỀU ANH

Giữa mênh mông gió
Trăng chao nghiêng đầy
Chuếch choáng hồn mây
Say !
   …gầy giọng cỏ
Đêm về qua ngõ
Nhớ bóng trăng khuya
Bước hoang mang…
                              Ngỡ …
Người về
Chiêm bao
Lắng giữa xanh xao
Lá,
      Sương,
                   …mông muội
 màng
Nghiêng chao…

HTTA

Thứ Năm, 27 tháng 12, 2012

CHUYỆN THẾ GIAN - ĐỨC PHỔ



CHUYỆN THẾ GIAN
Có những điều không thể nói ra
Mà giữ trong lòng thêm nặng
Đâu có dễ làm người vô cảm
Sống càng nhiều hệ lụy càng sâu!

Hết những chiều tà đến những sớm mai
Con người lăn theo vòng quay cơm áo
Đường danh lợi và đường an phận
Luôn có nhiều lối rẽ khác nhau.

Thử ngồi buồn lặng lẽ đêm thâu
Mới biết con dế con trùng cũng cần hô hấp
Thử làm người lao công cực nhọc
Mới thấy người bóc lột là bất lương.

Thử đứng nghiêng về một phía
Sẽ thấy đời chông chênh
Một bên vực thẳm một bên rừng sâu
Sẽ thấy mình hiu quạnh.

Thử sống trong vùng bão xoáy
Mới quý thời biển lặng sóng yên
Thử làm một người chân thật
Mới thấy xót xa cho kẻ dối gian.

Thử là chim sống trong lồng
Mới thấy khát khao trời cao đất rộng
Thử làm người nô lệ
Mới hiểu cái khôn cùng của mơ ước tự do.

Thử sống lãng xa yêu dấu
Mới biết lòng quạnh quẽ sắc hương
Thử sống bên ngoài tổ quốc
Mới biết yêu sâu sắc nước mình...

Những nấm mồ
Chỉ để chôn người đã chét
Chứ không thể nào chôn được chuyện thế gian !
ĐP

Thứ Tư, 26 tháng 12, 2012

MÙA GIÁNG SINH KHÔNG CÒN AI - TỪ HOÀI TẤN

MÙA GIÁNG SINH KHÔNG CÒN AI


Hãy gởi lời chúc phúc lên núi non
Những gió của ngàn năm vách đá
Cây của rừng lực lưỡng ngàn xanh
Chim sãi bay trong gió lộng
Em cười quên chưa ngày vui ấy
Ta thắp nến buồn thiu một mùa đau
Chiều hôm qua bên giáo đường nghe ai hát
Những lời thiên ân
Vỗ vào lòng ta biển nhạc lũ
Đứng dậy, tay chào
Thức mình cho mắt sáng
Chúa sẽ ra đời vào giữa đêm nay
Dựng một trần gian mới
Và em sẽ ngồi trắng đêm nay
Trên núi non kia, một mình chờ đợi
Ai không về cho gió mênh mông
Chiếu chăn xô lệch chờ mong giữa hai phương
Lời yêu trong sách ước
Chúa sẽ ra đời giữa đêm nay
Mọi người đều đã biết
Em đã biết
Ta đã biết
Nhưng bao giờ ta được gặp nhau
Vào giữa giờ sinh của Chúa
Mùa đã không còn ai
Tâm hồn ta nhuốm bệnh
Khói thuốc buồn bay nhớ một người
Hát âm thầm trong đêm tối
Ta gởi lời chúc phúc lên núi non
Thuở rừng cao cây trái đã qua
Những chim biếc những suối xanh thời hẹn hò
Chỉ còn lời hoài niệm
Ta mừng em xa xôi
Giữa đời sớm tối
Chúa sẽ ra đời giữa đêm nay
Hãy tạ ơn
Những tội lỗi với người
Tạ ơn em xa xôi
Ta gởi câu chúc vội
Mùa giáng sinh không còn ai
Quẩn quanh niềm cô độc
(25.12.73)

Thứ Ba, 25 tháng 12, 2012

GIÁNG SINH CỦA RIÊNG ANH - NGUYỄN MIÊN THẢO

Giáng sinh của riêng Anh

khi Chúa ra đời anh còn trên sạn đạo
giữa đêm đông hoang lạnh đến vô cùng
anh đi tìm em đêm dài vô tận
ơn Chúa lòng lành ,Người hiểu được anh không

Chúa mãi mãi là hài nhi mà anh thì bạc tóc
Chúa ấm áp trong hang anh lạnh lẽo trong hồn
em giáng sinh anh giữa ngày xuân muộn
anh tự đóng đinh mình không một chút ăn năn

và từ đó anh thành con chiên ngoan đạo
Chúa là em em là Chúa khác gì
đêm thánh vô cùng hoá thành giông bão
chiếc hang đời giam lỏng cuộc tình si

giờ phút Chúa ra đời anh nhớ em da diết
đêm giáng sinh xa cách đến muôn trùng
anh vẫn đi tìm em trong dư âm tiếng hát
lời Thánh buồn cứ đuổi riết sau lưng...
(Đêm Giáng sinh 24 rạng sáng 25.12.2008,Sài Gòn)

Thứ Hai, 24 tháng 12, 2012

NHỮNG NGÀY THÁNG MƯỜI Ở HUẾ - LÊ NGỌC THUẬN



NHỮNG NGÀY CUỐI THÁNG MƯỜI Ở HUẾ

Không có ngọn gió đứng đắn
Thoáng qua mái tóc tề chỉnh của em
Và anh cuốc bộ bậy bạ
Qua những con đường thành nội
Bức tường cao
Không thấy được khung cửa sổ lay cay ngày nào
Có đôi môi khế mơ hồ khói tỏa
Nỗi tuyệt vọng cuối cùng
Thấm theo từng hớp rượu
Lay lất nơi bến xe đò
Giữa trưa đứng bóng
Có lẻ phải đi thôi
Bởi thế nào thì em cũng biến mất
Chỉ còn lại anh
Những ngày của tháng mười
Với cơn mưa lè nhè
Khuôn mặt Vương phi ngoài tầm mắt với

Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2012

GIANG HỒ - PHẠM HỮU QUANG



Tàu đi qua phố, tàu qua phố
Phố lạ mà quen, ta giang hồ
Chẳng lẽ suốt ngày bên bếp vợ
Chẻ củi, trèo thang với... giặt đồ

Giang hồ đâu bận lo tiền túi
Ngày đi ta chỉ có tay không
Vợ con chẳng kịp chào xin lỗi
Mây trắng trời xa trắng cả lòng

Giang hồ ta ghé nhờ cơm bạn
Đũa lệch mâm suông cũng gọi tình
Gối trang sách cũ nằm nghĩ bụng
Cười xưa Dương Lễ với Lưu Bình

Giang hồ có bữa ta ngồi quán
Quán vắng mà ta chửa chịu về
Cô chủ giả đò nghiêng ghế trống
Đếm thấy thừa ra một góc si

Giang hồ mấy bận say như chết
Rượu sáng chưa bưa đã rượu chiều
Chí cốt cầm ra chai rượu cốt
Ừ. Thôi. Trời đất cứ liêu xiêu

Giang hồ ta chẳng hay áo rách
Sá gì chải lược với soi gương
Sáng nay mới hiểu mình tóc bạc
Chợt tiếng trẻ thưa ở bên đường

Giang hồ ba bữa buồn một bữa
Thấy núi thành sông biển hóa rừng
Chân sẵn dép giày trời sẵn gió
Ngựa về. Ta đứng. Bụi mù tung...

Giang hồ tay nải cầm chưa chắc
Hình như ta mới khóc hôm qua
Giang hồ ta chỉ giang hồ vặt
Nghe tiếng cơm sôi cũng nhớ nhà.
5.1991

Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2012

DỊ BẢN -NGUYỄN MIÊN THẢO

D BN

ta nhuận sắc tình em thành dị bản
ngày tàn đông gió thổi rụng trăng rằm
em điên đảo một thời con gái
cuộc tình nào hái mộng đến trăm năm

ta điên loạn đắm chìm trong mộng ảo
níu một phận đời không có thật đi chơi
hẹn em một ngày bên thành quách cũ
ta dìu nhau đi cuối đất cùng trời

rồi có ngày em lại ra đi
ta vẫn yêu em như ngày đầu gặp gở
trời sinh ta ra kẻ si tình mê muội
một nụ cười, tay nắm -đã nghìn sau

ta lặng lẽ đi lần về huyệt mộ
tiếng em cười kiêu bạc mấy nghìn đau
tiếng hát em hóa thành sương khói
trong tim ta em hóa nhiệm mầu

Thứ Năm, 20 tháng 12, 2012

BIẾT MẦN RĂNG - HUỲNH NGỌC THƯƠNG


BIẾT MẦN RĂNG 
 ( Trả lời thư người bạn ở Huế )
 
 Ôi chao thơ Huế răng mà khéo
 cho bên ni , bên nớ nao lòng
 cho bâng khuâng về một buổi chiều đông
 mình lặng ngắm mây trời trong mắt Huế
 giận bờ tre
 giận con đường rẻ
 khuất chưa tề
 răng không nói câu chi
 tay để mô
 mà tà áo không che
 tui muốn nắm
 mà tay không cho gặp
 tui bước tới
 răng mà lui thật gấp
 sợ chi mô
 có ai chộ mô nà
 mai mốt về
 nhớ đừng rứa nửa nghe !

Huỳnh Ngọc Thương
 04-10-2012

Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

BIỆT KÍCH - LÊ NGỌC THUẬN



Áo em khuy cỡi Nam tào
Hoá ra Bắc Đẩu đã vào thiên thu
Sàigòn bỗng dưng sương mù
Chuông chùa sửa mộng thầy tu về nhà
Ta từ trong cõi quỷ ma
bước ra nhịp thở đã là thánh nhân
sá chi rượu rót phong trần
cạn cho hết cuộc phù vân ta bà
sông Hương hừ ! một khúc ca
ngó đi – ngó lại – nhìn xa – nhìn gần
tình yêu vốn thứ lần đân
chẳng cần pháp luật – đâu cần đúng sai
nói chi đạo lý thọ mai
yêu em lòng đã bên ngoài thế gian
em nói láo - tội em mang
còn ta vẫn cứ một đàng yêu em
tình yêu như thể mắm nêm
ta đành chấm với đêm đêm nhớ người.

Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2012

KHI NHẬN ĐƯỢC TIN EM - NGUYỄN MIÊN THẢO



Khi nhận được tin em


Một ngày mới để yêu thương
Một ngày mới để vấn vương một ngày
Cám ơn em.Cám ơn đời
Cám ơn tất cả mọi người yêu nhau

Thứ Sáu, 14 tháng 12, 2012

THI SĨ - PHẠM PHÚ HẢI



Thi sĩ
Có bàn chân dài hơn con đường
Nên chân trời là những đốt xương
Của ai bỏ lại ngàn năm trước
Sửng sốt kêu lên tiếng dị thường.

Ngủ cũng có đôi khi mở mắt 
Chiêm bao thấy được vạn màu xanh
Giận quá giận đất trời vô loại
Nhẫn tâm xô chết những bình minh.

Đi một mình đứng lại một mình 
Dài hai bên thạch đỉnh chênh vênh
Thử buông tay thả người lơ lửng
Ở giữa thinh không lại ngủ quên.

Trăng cho du tử màu thi sĩ 
Đứng lại để nhìn vũ trụ đi
Cất bước mà xem khôn kiền chật
Bỏ bước về thanh khí tương tri.

Nhạn gọi én xa mùa bước biệt
Có mây già lụm cụm đi theo
Du tử cuối đời về góc núi
Bỏ lại trên sông một tiếng chèo.

Thứ Năm, 13 tháng 12, 2012

VÀNG LẠNH - NGUYỄN NHO SA MẠC



Vàng lạnh
đừng nói nữa bài thơ vàng lạnh ấy
tình ngày xưa xin trả lại cho người
kỷ niệm buồn vui một thuở xa xuôi
chợt đứng dậy đi lần vào thương nhớ

anh bỏ đi tìm tình yêu thành phố
những khi buồn muốn nhắc lại tên em
đếm những vì sao rơi rụng bên thềm
chợt thức giấc thấy đời mình cô độc

làm con trai lần đầu yêu để khóc
tập thư màu xanh nước mắt đau thương
xin trả laị em thành phố với con đường
từng buổi sáng buổi chiều ta qua đó

hai mươi tuổi hôm nào yêu người em môi đỏ
tình khai sinh bằng tiếng hát hoàng hôn
những âm thanh não nuột chảy qua hồn
em có thấy tình ra đi nhè nhẹ

em còn nhớ chuyện hôm nào kể lể
đôi bàn tay chưa siết chặt làm cầu
khi tâm hồn hai đứa chửa yêu nhau
con nước chảy đi xa rồi cát lỡ

em có nghe muôn hành tinh đổ vỡ
những mảnh buồn bốc cháy giữa không trung
tình yêu hôm nay mệt mỏi vô cùng
đời vàng lạnh xin em đừng nói nữa.



Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

VÀNG CHI MÀ ƯƠM NỤ - VÔ BIÊN



Vàng chi mà ươm nụ

Thành phố như sương
Giăng thốc bụi mờ
Ngày xao xác
Người về qua trăm ngã
Ngã bảy ngã ba
               la đà
ngã chợ
Ngã mù khơi
Chấp chới  ta về
Long đong gầy
Ngày trượt dài si mê
Hồn hoang trống bụi mịt mù trú ngụ

Anh là ai
Vàng chi ta ươm nụ
Bởi nhân gian
Là chớp bể cuộc tình
Bởi u sầu
Trên thánh giá đóng đinh
Chúa trời ơi!
Một đời con sám hối

Anh là ai
Cho ngàn lần bối rối
Tình thực đầy, tình mãi đa mang
Yêu thật nhiều
Hồn vẫn đi hoang
Xin cúi xuống
Một đời nhau lận đận
Ngày đi qua
Ngày dài  cơn mộng
Áo cơm đè
Hồn mỏng phận long đong
Ngày chấp chới
Người về - qua
                 thăm thẳm...
                                  
VÔ BIÊN