Thứ Bảy, 24 tháng 1, 2009

THƠ LÊ NGỌC THUẬN


A B C... KHOANH

Không sơn cùng
Không thuỷ tận
Bổng dưng người dở dang chén rượu
Biến mất trong vô cực
Có lẽ tại nụ hôn tàn đông
Hay bởi bóng dáng Thánh kinh Nhã ca
Mà người trở về
Với đôi mắt của tên đạo tặc
Và nụ cười lạc địa thần thông

Người cạn chén u mê
Vinh danh trái tim vật vả
Ai là A B C?
hãy cùng nâng ly uống hết
Ta chợt lẻ loi buồn
Bông khế đã trở thành cổ mộ

Người say quá rồi
Tình sau duyên trước
Ta ngậm ngùi kín mặt trùm chăn
Giấc mộng cũng cài then khoá cổng
Trong cái đầu tạp lục âm thanh
Giọng em cườiNhư tiếng đàn Cao Tiệm Ly bên bờ sông Dịch

Mỹ Chánh không bạn bè
Khuya khoắc với chiếc lò bát quái
Lặng lẽ ta múc đời mình
Đổ vào khuôn bánh trắng
Ô hô! Ai hai!
"Giày cỏ kiếm cùn ta ngồi đây"