Đao của người có bóng ni cô
Rượu của ta có đôi mắt khế
Sợ gì nhau, mà không cạn chén
Trước hay sau cát bụi vẫn về
Từ lâu rồi chưa hôn ai cả
Thấy môi mình như múi chanh khô
Giày dép đã tàn da mạt đế
Tình lang thang lê lết u mê
Trưa cát hạ bừng bừng trong quán
Chuyện giang hồ, hiểm ác yêu ma
Ta với rượu hoà chung một điệu
Nhịp chầu văn, cô lên, cậu lên
Những giọt sương âm thầm trắng buốt
Rơi lạnh lùng quanh gốc khế xưa
Ta ngỡ ta đang nơi chốn cũ
Mời vương phi một ly mây trời
Đao của người không còn nhanh nữa
Rượu của ta vẫn cứ đậm đà
Bởi tóc em dài bay đâu đó
Có sợi nào rụng cho ta say.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét