Cái đầu là của nhà sư ăn mặn
Trái tim là của một tay lãng tử yêu người
từ đó mùa xuân có lá vàng rụng
rượu một trăm phần trăm
gã say tình mua xôi gà về hàng bè
bạn hữu dăm đứa lai rai
khuya trời vvl xù mất tiêu
còn lạc Ngọc bạc – Vĩnh cao với Thuận mù
giá như có sáu câu vặn cổ
giá như có Hồ Điệp ngâm thơ
ta lại nhớ em
con chim thuỳ hót giữa tàn canh
người đàn bà chơi bài ba lá
và ta - gã đàn ông thật thà
trên chiếc xe đò nhung nhớ
ngồi mộng dấu môi xưa
buồn hết nước nói
tri âm! tri kỷ!
ai cũng muốn
nhưng toàn là nhôm nhựa
bỡi nhan sắc như rượu nồng giữa mùa đông
hết rượu lại lạnh tiếp
bởi thế nên Tất Đạt Đa Thái tử qua sông
dựa vào gốc cây Bồ Đề thành Phật
còn ta
không lên thiên đàng
không về cực lạc
ta vẫn hoài Mỹ Chánh
nơi có đôi mắt khế
nơi có mái tóc tết dài
nơi có ta yêu người Lăng – ba - vi - bộ
huế - sông Hương và tơ nhện
huế - không có em
bởi ta đã khổ hạnh mang em dấu vào địa ngục
tháng giêng lại nhớ Bs Hùng
thần thông một cõi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét