CHÂN
DUNG
20
năm ngó lại trống không
Nhạt
như nước ốc buồn trôi sông
Lẩm
cẩm chút tình hư cũ kĩ
Rượu
chiều cụng với gió sầu đông
Có
lẽ người yêu tôi trái bước
Nào
ngờ làm mất mặt thánh nhân
Có
phải em cười không chuyển động
Để
tôi về gan ruột phân vân
Bởi
nhớ nhung sinh lòng trộm cắp
Chẳng
cướp được gì ngoài ngóng trông
Tôi
cố điểm trang bằng tội lỗi
Vẫn
thấy mình trôi giữa dòng sông
Một
cuộc tình không chốn nương thân
Gặp
nhau sao ngậm ngải tìm trầm
Tóc
em đã ngắn rồi chia cách
Tôi
mãi là đêm, em vẫn ngày
Không
còn khả năng để rút đao
Chẳng
thể nào trở thành đạo sĩ
Như
chợ chiều không người mua bán
Tôi
trơ cái mặt với thời gian
Em
phết phấn son màu phong kiến
Tôi
đành băm nát dấu nho gia
Lạc
hậu tình đêm chôn trong rượu
Say
rồi, em ngủ giữa lòng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét