Thứ Hai, 28 tháng 5, 2012

NGƯỜI TRẦN GIAN - LÊ NGỌC THUẬN

Quên không được nhớ không xong
Tới lui ta lại lòng vòng lộn quanh
Em là tỏi ta là hành
Để tình kho nấu cơm canh với đời
Có khi mặn rất tuyệt vời
Có khi cay tới tơi bời dung nhan
Trời sinh Thu để lá vàng
Trời sinh em để cho thằng Thuận say.

Không có nhận xét nào: