Ta làm thơ như tay công tử cuốc đất
Nhát được nhát mất
Ta yêu em như lão già mộ đạo
thầm thì trong miệng lời kinh
cái miệng bao năm lầy lội thị phi
của một đời người ngắn ngủi
đi thẳng vào trọng tâm
tâm không!
vậy đâu là vấn đề?
rượu lại uống
và em người đàn bà hỗn láo
yêu ta như một nhát dao đâm
rồi bỏ ta đi
nhẹ nhàng như ánh trăng về sáng
vẫn là sông Hương
với em ta chưa bao giờ chung chén
những bông mai nở không đúng thời
dẫu tháng giêng chưa hết
cũng như ta
trong cơn say nhớ lẫn lộn
những nhan sắc chay mặn thất thường
mắt ngó một nơi
môi cười một nẻo
trong bàn bạn bè ta
toàn là đại ca
mỗi đại ca đều có vùng tạm chiếm
riêng ta không nơi chốn
với trái tim
đập lẻ loi những hơi thở cũ
bởi em - bóng chim tăm cá
bởi ta – cô quạnh lỗi thời
căn nhà - khu vườn – cây khế
còn đó
nhưng ta đã thành quá khứ
phải không vương phi?
2009
LÊ NGỌC THUẬN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét