Ta đã bảo trời đừng làm tết
thường dễ buồn những kẻ không quê
ba mươi ngồi nhìn xa thương nhớ
ngả đâu cũng muốn được quay về
Tết đến ta thường buồn ghê lắm
chiều ba mươi rộng đến vô cùng
nhặt đủ thứ cho vào chưa đủ
một cái gì thương nhớ mông lung
Nên ta vẫn thường hay trốn tết
bằng cơn đau vô cớ theo về
Chừ không lẽ ra đường cho hết
cái vô tình quanh quẩn sau lưng...
thường dễ buồn những kẻ không quê
ba mươi ngồi nhìn xa thương nhớ
ngả đâu cũng muốn được quay về
Tết đến ta thường buồn ghê lắm
chiều ba mươi rộng đến vô cùng
nhặt đủ thứ cho vào chưa đủ
một cái gì thương nhớ mông lung
Nên ta vẫn thường hay trốn tết
bằng cơn đau vô cớ theo về
Chừ không lẽ ra đường cho hết
cái vô tình quanh quẩn sau lưng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét