Thứ Hai, 3 tháng 9, 2012

ÔNG CHỬI,TUI CŨNG CHỬI - LÊ NGỌC THUẬN

ÔNG CHỬI-TUI CŨNG CHỬI

Đồ xà lách trộn
Đồ gà nướng - đồ thịt băm
Đồ mèo hầm - chó hon - cá hấp
Đồ râu dê - mõm lợn
Chửi cho cùng vẫn thua ông một bậc
Mà mùa đông lại ập tới sau lưng
Tui đành phải lui về cố quận
Để phố phường cho những tay máu mặt
Để sông Hương cho dị sĩ - kì nhân
Tui xay bột đổ bèo
Khua cái muỗng cứ như là báu kiếm
Và tưởng mình là hiệp khách ẩn cư
Rồi gõ thau mà hát
Chí lớn gội xà phòng
Chí mén chơi bồ kết
Tập nói tập ăn tập trả tiền
Tập lễ nghi biết quỳ biết lạy
Biết cửa trước cửa sau
Biết ngày sinh tháng đẻ
Ông chửi tới nguyệt kinh phụ nữ
Chửi tới mười tám đời gã nọ bà kia
Tui thì quê mùa chân chất
Nên chửi như đất cày
Như những giọt mồ hôi trên trán nông phu
Như những giọt nước mắt
Những em bé lang thang cùng cực
Tui chửi như kẻ bán nhôm nhựa
Như những người tìm tương lai trong thùng rác đồ thừa
Tui chửi ngọng nghịu
Như những mảnh đời chất độc da cam
Chửi cà lăm cà cặp
Kệ cha những biệt thự phù hoa
Kệ mẹ những chiếc xe bạc tỉ
Kệ bà nội những đất đai bốn con số chín
Chửi người chán tui chửi tui
Đồ bất tài vô tướng
Đồ thiếu bạc hụt tiền
Đồ quàng xiên nói bậy
Chửi quá đâm ra thành ngộ đạo
Có có - không không
Bụi bụi - cát cát
Từ mẫu giáo đến đại học
Không một nơi nào mở dạy môn chửi
Nên ước mơ làm thầy của tui
Đành phải hòa trong Pháp Phật
Nam mô A Di Đà.

Không có nhận xét nào: