Thứ Ba, 28 tháng 10, 2008

QUỶ MỘNG


Sài Gòn không phải Huế
Huế không phải Mỹ Chánh
Mỹ Chánh có mái tóc
Tết đời tên Si dại

Từ đó một sinh hai
Và Lão Tử có mặt
Từ đó rú thành rừng
Làm môi ai nghẹt thở

Em vốn là bún bò
Lại hóa làm tô phở
Vía anh ở Sài Gòn
Hồn lại ra Trung bộ

Khi không bày di động
Để tim phổi lôi thôi
Khi không về sông Hương
Để nặng vai ướt ngực

Thấy bằng hữu vui ghê
Ta muốn là lãng tử
Nhưng than ôi! bột bèo
Níu đời ta chặt cứng

Ta chỉ còn chút rượu
Uống bẽn lẽn riêng trời
Cô chủ quán ngủ gật
Tháng mươì mưa vẫn rơi.

1 nhận xét:

vanvietloc nói...

GỞI: LÊ NGỌC THUẬN


từ thuở rừng thành rú
đồ quỷ tha ma bắt
ta thành anh lật đật
phở cơm rồi cơm phở

tình yêu như ròng rọc
kéo lên thời tụt xuống
thôi về xơi rau muống
tụng kinh a di đà…

mai mốt có thành ma
xin chừa chơi di động
để tình yêu còn rộng
khỏi phải vào mổ tim.

sg.29.10.08
văn viết lộc