Thứ Năm, 23 tháng 2, 2012

VỚI H - LÊ NGỌC THUẬN

Nụ hôn cũng man khai hộ tịch
và tay chân lừa lọc yêu ma
anh vốn đã bên bờ phóng đãng
nên cơn say xảo quyệt tâm tà

em bé bỏng làm sao biết được
đôi môi anh hằng vạn dối gian rồi
mỗi hơi thở cũng mang tầm quỷ sứ
huống hồ chi thân xác luân hồi

anh là kẻ thất tình đang tại chức
cần lưu manh để cứu vớt cơ đồ
em thánh thiện yêu người không biết đếm
đâu biết tình cũng tráo trở tham ô

Khổng Tử nói từ xưa – Nhân chi sơ
trong bào thai anh nghiệp chướng đã chờ
tu cách mấy cũng quay về địa ngục
đừng buồn anh khi bẻ ngoặc không ngờ

anh vốn dĩ đồ ba que xỏ lá
tội đầy đầu khi phỉnh gạt hồn em
không thể chết nên anh đành phải sống
bởi rượu còn – ly còn – còn ngày, còn đêm

thôi trả lại em cho mặt trời
trả mùa xuân cho đôi mắt tinh khôi
và ta lẫn trong bóng mù tăm tối
vẫn một mình rượu rót xa khơi

1 nhận xét:

olaudong nói...

Thơ hay nhưng người phụ nữ trong thơ còn hay hơn. Mong tác giả đăng thêm nhiều bài nữa.