Em là cái đinh gì mà ngạo nghễ
Đóng đời ta xuyên suốt tới trăm năm
Ta đâu phải là mưa phùn gió bấc
Sao em lạnh lùng phủ kín chân dung
Đóng đời ta xuyên suốt tới trăm năm
Ta đâu phải là mưa phùn gió bấc
Sao em lạnh lùng phủ kín chân dung
Em là đồ chảo gì mà hỗn láo
Chiên xào tình ta một cách ơ hờ
Hay em nghĩ ta đã già nua khí phách
Chỉ biết gầm gừ với bóng thời gian
Em là thứ răng gì mà xấc xược
Cắn nhai đời ta ngang dọc nỗi sầu
Em lại hiểm xỏa tóc dài khuya khoắc
Quậy phá tim ta rổ chịt rổ chằng
Em là trái ớt gì mà độc địa
Một chút cay chút ngọt vô tình
Hay em tưởng ta là mì ăn liền nên bỡn cợt
Thả vào tô vài cọng đớn đau
Em là loài chim gì mà ngỗ ngược
Đôi chân mềm nham nhở giữa phù hoa
Ta nổi sốt bốn mùa buồn trơ trọi
Trăng tháng mười hiu hắt đến tê da
Em là loại rượu gì mà kiêu quá
Môi nghênh ngang đỏ kiểu cung đình
Ta đếch biết cốc vàng hay chén ngọc
Riêng yêu người thương nhớ rất nghiêm trang
Như cô gái lỡ thì ngồi lê mách lẽo
Ta lè nhè kể lể với ly hai
Say chưa tỉnh ngà ngà tở lại
Rượu mơ màng đôi mắt khế chua
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét