Thứ Bảy, 7 tháng 1, 2012

NGUYỆT NHẬT - LÊ NGỌC THUẬN


một cuộc tình túng quẩn thiếu tháng hụt ngày
mà thời gian không chịu cho vay - cho mượn
hắn đi - hắn nhảy - hắn chạy
vẫn trong vòng bát quái
hắn đành giở cái cảnh bể hụi - mất trâu
nhịp rượu trong lòng phố chợ

có những chiếc lá vàng không phải tại mùa thu
có những kẻ yêu nhau không nhập đề - thân bài - kết luận
hắn vương bờ vai trượng phu
ngựa không có để cầm gươm rong ruổi
dao không còn để ra chiêu dọc ngang
ngồi với ngọn lửa đời cơm áo
ngó khói bay trắng toả phù vân
tội cho đôi môi mõi mòn hảo hán
tội cho nụ hôn thất trận hàn binh
tội cho bàn tay trần truồng sự nghiệp

ôi! người đời của tạm
nhưng tình thì không thể ăn gian
chợt nhớ câu thơ chữ hán Đặng tiêu sinh gửi
nguyệt dã vô thương như nguyệt mộng
nhật lai nguyệt khứ - nguyệt phiêu bồng
là trăng? là hằng? là nga? Là nguyệt
đã là duyên thiện ác đâu cần
hắn nạp rượu và đợi tới trăm năm
chờ tóc vương phi xưa dài trở lại

Không có nhận xét nào: