Thứ Ba, 31 tháng 1, 2012

LẦM LỠ - PHAN LỆ DUNG


Một sáng ra vườn
Vô tình
tôi bẻ gảy cành hoa
để con bướm trắng không nơi đậu.

Một chiều ra đồng
Trời nắng thấp rọi trên mặt lúa lóng lánh
Lũ dế mèn ríu rít chạy giữa bầy châu chấu xanh
Đàn vịt níu mặt trời xuống cỏ
nhai nắng hanh vàng.
Vô tình
tôi để quên chiếc nón
Nắng chiếu xiên một bên đầu
làm hoe mái tóc.

Một chiều trời có mây
Trên con đường ngoằn ngoèo nhiều cỏ may và hoa lan dại
Vô tình
Tôi để quên nụ hôn nồng cháy
quên bờ ruộng nhỏ
quên tiếng sẻ nâu lưu vong xao xác cánh đồng
quên gửi thư cho anh
lá thư cuối cùng viết trong đêm mưa bão
Gió chạy lào rào để rớt mấy giọt mưa trong bụi cây lác
Đàn bò bỏ cỏ chạy theo chiều
Vô tình
tôi để mất anh
Lại một lần lầm lỡ
Chiều buồn.

Nắng phai trên cành cây lá đỏ
Tôi ngẫn ngơ tìm.

Không có nhận xét nào: