Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2012

TRƯỚC - LÊ NGỌC THUẬN

Huế thiếu T, hoang vu một nửa
Huế vắng em, trơ trụi hoàn toàn
Biết thế, ta đâu ra khỏi cửa
Ngồi trong nhà ngó thằn lằn chơi

Say một mình gần như giác ngộ
Tỉnh dậy rồi gan ruột hư vô
Ăn tô bún thấy đời còn mặn
Chút ớt cay lại nhớ em thôi

Quy y Phật, Phật trong tự tánh
Quy y em, em ở Sài Gòn
Kinh Duy Ma đọc ta không hiểu
Đành hỏi thầm em đang nhớ ai?

Ta sẽ sống đến một trăm tuổi
Bởi nợ em còn bốn mươi năm
Một mai em phụ, ta vẫn cứ
Đeo cứng tình, không thể buông tha.



Không có nhận xét nào: