Nhớ mang theo một vốc sương mù
Để biển thở làn hương rừng núi
Như ngày xưa ta ngồi bên dòng suối
Em khỏa vào anh tiếng sóng dịu dàng
Nhớ giắt theo một chút nồng nàn
Của màu hoa dã quỳ hoang dại
Cho biển nhớ một thời con gái
Mái tóc dài bay giữa đồi hương
Và giấu đi giấc mộng bình thường
Như mùa nắng hiền hòa xứ lạnh
Anh đang giữ lòng mình xanh thẳm
Đón em về thăm biển yêu thương …
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét